部首:日。
摇晃,晃晃悠悠,
晃,汉语常用字,读音huǎng、huànɡ,最早见于商代甲骨文时代。基本含义为明亮:明晃;引申含义为形影很快地闪过:一晃十。
晃的常用组词为晃眼。包含的常用成语为摇头晃脑。
晃部首:日
组词:
明晃晃 [ míng huǎng huǎng ]状态词。光亮闪烁。
摇头晃脑 [ yáo tóu huàng nǎo ]形容自得其乐或自以为是的样子。
摇摇晃晃 [ yáo yáo huàng huàng ]左右摇摆,不稳定。
晃眼 [ huǎng yǎn ]光线过强,刺得眼睛不舒服。
光晃 [ guāng huàng ]光芒闪耀。
晃朗 [ huàng lǎng ]明亮貌。
晃昱 [ huàng yù ]亦作“晃煜”。明亮;辉煌。