雨霖铃拼音版全文,雨霖铃古诗带拼音

首页 > 教育 > 作者:YD1662024-04-08 08:17:37

雨霖铃·寒蝉凄切

宋代 · 柳永

hán

chán

qiè

duì

cháng

tíng

wǎn

zhòu

chū

xiē

mén

zhàng

yǐn

liú

liàn

chù

lán

zhōu

cuī

zhí

shǒu

xiāng

kàn

lèi

yǎn

jìng

níng

niàn

qiān

yān

ǎi

chén

chén

chǔ

tiān

kuò

duō

qíng

shāng

bié

gèng

kān

lěng

luò

qīng

qiū

jié

jīn

xiāo

jiǔ

xǐng

chù

yáng

liǔ

àn

xiǎo

fēng

cán

yuè

jīng

nián

yīng

shì

liáng

chén

hǎo

jǐng

shè

biàn

便

zòng

yǒu

qiān

zhǒng

fēng

qíng

gèng

rén

shuō

译文

注释

赏析

作者

相关古诗推荐

大家还在搜

译文

全文

逐句

秋蝉的叫声凄凉而急促,傍晚时分,饯对着长异,骤雨刚停。在京都郊外设帐饯行,却没有畅饮的心绪,正在依依不舍的时候,船上的人已催着出发。握着对方的手含着泪对视,哽咽的说不出话来。想到这一去路途的远,千里烟波渺茫,傍晚的云雾笼罩着蓝天,深厚广阔,不知尽头 。

自古以来,多情的人总是为离别而伤感,更何况是在这冷清、凄凉的秋天!谁知我今夜酒醒时身在何处?怕是只有杨柳岸边,饯对凄厉的晨风和黎明的残月了。这一去长年相别,我料想即使遇到好天气、好风景,也如同虚设。即使有满腹的情意,又再同谁去诉说呢??

栏目热文

文档排行

本站推荐

Copyright © 2018 - 2021 www.yd166.com., All Rights Reserved.